Đại Bạch 

Liên Hoa Vương

Giới thiệu pháp tướng Bạch Liên Hoa Vương

Bạch Liên Hoa Vương giống như đồng tử 16 tuổi, thanh tịnh trang nghiêm, tay phải kết ấn thuyết pháp, tay trái kết ấn cầm hoa sen trong tay có cầm một bông hoa sen trắng, thân khoác thiên y vi diệu bằng lụa màu trắng, tự tại ngồi trên bảo tọa. Có đủ loại chuỗi ngọc làm trang nghiêm thân Ngài. Đầu đội mũ miện Tỳ Lô Giá Na Phật.

Liên Sinh Hoạt Phật Lư Thắng Ngạn khai thị về lai lịch và sự thù thắng của Bạch Liên Hoa Vương

Bạch Liên Hoa Vương là vị Quốc Vương đời thứ hai của Tịnh thổ Shangri-La (hay Shambhala), mà Shangri-La là một Tịnh thổ cực kì cơ mật, vị Quốc Vương đời thứ nhất là Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát. Bạch Liên Hoa Vương nổi tiếng có “Vô Cấu Quang Minh Luận”, Bạch Liên Hoa Vương cũng chính là Đại Bạch Liên Hoa Đồng Tử không hai không khác.

Vị vua đời thứ hai là Bạch Liên Hoa Vương, là con trai do Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát sinh ra. Liên Sinh Hoạt Phật đã khám phá ra Tịnh thổ Shambhala hóa ra chính là núi Đảng Hạng của vương triều Tây Hạ, bên trong núi Đảng Hạng bí mật nhất có một hầm ngầm cực kì lớn có hình dạng bông hoa sen, Vương Quốc hoa sen này phân thành tám phương đông, tây, nam, bắc, đông nam, đông bắc, tây nam, tây bắc, cộng vào là tám phương. Ở giữa có một bông hoa sen, trong đó có cung điện hoa sen. Bạch Liên Hoa Vương chính là Quốc Vương đời thứ hai của Tịnh thổ Shangri-La, trong vương quốc ấy toàn bộ đều là người tu hành.

Tại Ấn Độ, trong Kinh điển cổ xưa nhất là Mahabharata có ghi chép rằng: Pháp Vương Nguyệt Hiền của nước Shambhala, tại tháp Cát Tường Mễ Tụ [Amaravati Stupa], đã được Thích Tôn hóa hiện khẩu truyền mà nhận được giáo pháp Thời Luân Kim Cang. Thế là lần lượt 25 vị vua tiếp theo đã truyền thừa giáo pháp của Thời Luân Kim Cang.

Quốc Vương thứ nhất là Danh Xưng Vương, là hóa thân của Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát.

Quốc Vương thứ hai là Bạch Liên Hoa Vương, Ngài có các cuốn danh tác “Vô Cấu Quang Minh Luận” (Thời Luân Tục Tâm Yếu), “Cát tường thắng nghĩa nguyện văn”.

Bạch Liên Hoa Vương ở nước Shambhala là một vị Quốc Vương có danh vọng nhất, uy danh của Ngài lan tỏa khắp mười phương. Từ đó về sau, giáo pháp của Thời Luân Kim Cang đều không thể tách rời “Vô Cấu Quang Minh Luận”.

Tu pháp này có đại thành tựu:

1. Tự thân thành Bổn tôn Liên Hoa Đồng Tử. Sau khi tu trì thành tựu Bạch Liên Hoa Vương, một thân mình trở thành Bổn tôn Liên Hoa Đồng Tử, bạn chính là Liên Hoa Đồng Tử.

2. Đến Phật quốc Tịnh thổ.

Tôi từng giảng “Phật tánh bình đẳng luận”, giữa Phật và Phật với nhau là bình đẳng, mặc dù hiện tại chúng ta có sự khác biệt đẳng cấp, có sai khác, nhưng chúng ta đều là những người có phúc phần nhất, sau này mỗi người chúng ta thành Phật thì đều gọi là Hoa Quang Phật, toàn bộ đều là Hoa Quang Phật. Phật và Phật bình đẳng, không có khác biệt, tên gọi mặc dù khác nhau nhưng thật ra là bình đẳng, toàn bộ đều là Liên Hoa Đồng Tử. Sau khi tu thành tựu Bạch Liên Hoa Vương rồi thì sẽ đến Phật quốc Tịnh thổ.

3. Cha mẹ và quyến thuộc nhiều đời đều được giải thoát, tiến nhập Phật quốc.

4. Đắc trí huệ Như Lai.

Việc không liên quan đến mình, để liên quan đến mình thì sẽ loạn. Chúng ta làm Bồ Tát không được như vậy, tuy rằng sự việc không liên quan đến ta, nhưng người khác gặp khó khăn, chúng ta vẫn cần đi giúp đỡ họ, như thế mới là Bồ Tát. Phật và Bồ Tát đều như vậy, trí huệ của Như Lai đều là như vậy.

5. Nếu ở nhân gian sẽ là Pháp Vương Đại Bát Nhã.

Bạn tu Bạch Liên Hoa Vương, nếu bạn ở nhân gian thì bạn sẽ là Pháp Vương Đại Bát Nhã, chính là Pháp Vương có đại trí huệ.

6. Thần thông nhậm vận, hàng phục bốn ma.

Sau khi chúng ta học Phật thì đều cực kì trí huệ, đều là những người cực kì lương thiện, chúng ta cũng sẽ thần thông nhậm vận, cũng có thể hàng phục bốn ma, hàng phục tất cả ma chướng. Thật ra ma chướng cũng chính là phiền não trong tâm bạn. Ngoài ra còn có những chướng ngại mà chúng ta biết, những điều trong lòng bạn biết sẽ trở thành chướng ngại cho việc tu hành của bạn, ma thật ra chính là nội tâm của bạn, nói một cách chính xác là như vậy. Nếu bạn có thể thần thông nhậm vận, chỉ cần bạn hàng phục được tâm mình, bạn tu được pháp rồi, thông được mạch rồi, minh điểm có thể đi xuống, chuyết hỏa có thể đi lên, đương nhiên là bạn sẽ thần thông tự tại rồi.

 7. Vô cấu quang minh tự tại.

Thế nào gọi là vô cấu? “Vô Cấu Quang Minh Luận” mà Bạch Liên Hoa Vương viết, tôi nói để mọi người biết, bánh xe khổng lồ của thời gian đều sẽ chuyển động, liên tục quay, những gì của quá khứ đều đã đi qua, sẽ không trở lại nữa, cũng không còn nữa. Những gì của hiện tại cũng sẽ biến thành quá khứ, những gì của tương lai sẽ biến thành hiện tại, hiện tại lại biến thành quá khứ.

Tôi của hiện tại đang thuyết pháp, ngày mai sẽ thành quá khứ rồi, không còn nữa, không thể nào có những con người giống như cũ vào thời gian giống như cũ ở đây nghe Liên Sinh Hoạt Phật Lư Thắng Ngạn thuyết pháp nữa, việc này sẽ qua đi. Việc tương lai, việc chưa đến cũng sẽ biến thành hiện tại.

Cái của hiện tại lại biến thành quá khứ, cho nên vô cấu, chỉ có cái gì tồn tại? Duy có Phật tánh tồn tại, chính là quang minh. Khi chúng ta tu hành thành Phật rồi thì chính là sự tồn tại vĩnh viễn. Sự tồn tại chân chính là sự tồn tại của Phật tánh, tất cả thế giới vật chất toàn bộ không còn.

Cái gì là vô cấu? Hư không chính là vô cấu, không có ô uế gì. Hư không rất rộng lớn, không phải là bầu trời màu xanh lam mà con mắt chúng ta nhìn thấy đâu, trên đầu chúng ta là trời xanh xanh, mây trắng trắng, hay thậm chí là mây đen đen giăng kín bầu trời, bất kể có biến hóa ra sao thì hư không vĩnh viễn là thanh tịnh, bởi vì hư không chân chính không bị ô nhiễm, ý nghĩa của vô cấu là ở đây. Thế còn quang minh thì sao? Bởi vì khi vô cấu, khi không có ô nhiễm thì luôn luôn là ánh sáng chiếu rọi. Cho nên ý nghĩa chủ yếu trong “Vô cấu quang minh luận” chính là như vậy.

Chúng ta phải học tập Bạch Liên Hoa Vương, cũng tức là đang học tập tinh thần của Bồ Tát. Bồ Tát muốn chúng ta làm lợi ích chúng sinh, nhưng bạn không khởi lên tâm muốn làm lợi ích chúng sinh thì một phương pháp tốt nhất chính là bạn tự mình đi trải nghiệm đau khổ, khi ấy bạn có thể phát khởi bồ đề tâm của bạn. Chúng ta phải hoán đổi mình với người khác, nếu tôi là bạn, thì tôi sẽ có thể khởi lên bồ đề tâm, đặt mình vào vị trí của người khác. Muốn đối trị phiền não, dùng tánh Không để đối trị là tốt nhất, bởi vì phiền não cũng không quan trọng, ai nợ ai không quan trọng, ai ghét ai không quan trọng, ai yêu ai không quan trọng, tiền bạc không quan trọng, danh dự cũng không quan trọng.

Mỗi một Liên Hoa Đồng Tử chúng ta, mỗi một Bạch Liên Hoa Vương đều phải quảng độ chúng sinh, đều phải cứu vớt chúng sinh, từ bi chúng sinh. Phải phát bồ đề tâm. Bởi vì bồ đề tâm là trọng tâm của Phật pháp.

Om Guru Lian-Sheng Siddhi Hum

Nguồn: Chân Phật Tông

Nguồn biên dịch: chanphat.org