Diệu Kiến Bồ Tát, tên Phạn là Su-daśana hay Su-dṛṣṭa là vị Thiên Tôn được Thần Cách Hóa của Bắc Đẩu Tinh Thần, bậc tối thắng trong các vì sao (chư tinh). Lại xưng là Tôn Tinh Vương, Bắc Thần Bồ Tát, Diệu Kiến Tôn Tinh Vương, Diệu Kiến Đại Sĩ.
Trong Kinh chẳng nói rõ Bản Địa của Bồ Tát này, hoặc dùng Thích Ca (Śākyamuṇi) làm Bản Địa, hoặc dùng Quán Âm (Avalokiteśvara) làm Bản Địa, hoặc dùng Dược Sư (Bhaiṣajya-guru) làm Bản Địa.
Diệu Kiến Bồ Tát có đủ nhóm Công Đức: thủ hộ quốc thổ, tiêu trừ tai nạn, đẩy lùi quân địch, tăng ích Phước Thọ...
Như Thất Phật Bát Bồ Tát sở thuyết Đại Đà La Ni Thần Chú Kinh, quyển 2 nói rằng: “Ta, Bắc Thần Bồ Tát tên là Diệu Kiến. Nay muốn nói Thần Chú ủng hộ các quốc thổ, chỗ làm rất kỳ đặc, cho nên tên là Diệu Kiến, ở nơi Diêm Phù Đề (Jambu-dvīpa) là tối thắng trong mọi vì sao (chúng tinh), Tiên trong Thần Tiên, Đại Tướng của Bồ Tát, con mắt sáng của các Bồ Tát, độ khắp các quần sinh. Có Đại Thần Chú tên là Hồ Nại Ba (ngôn ngữ đời Tấn) ủng hộ quốc thổ, trợ giúp các quốc vương, tiêu trừ tai nạn, đẩy lui quân dịch.
Căn cứ theo Diệu Kiến Đà La Ni Kinh, quyển Hạ ghi chép thì vị Bồ Tát này ở phương Bắc của Thế Giới Sa Bà (Sāha-loka-dhātu) cho nên xưng là Bắc Thần Bồ Tát hay cứu các chúng sinh, khiến được Phước cát tường. Do đó Mật Giáo dùng Bắc Thần để chỉ Bắc Cực Tinh, dùng Bắc Cực Tinh làm Bắc Đẩu Thất Tinh và xem như là sự hóa hiện của Diệu Kiến Bồ Tát, xưa nay liên quan đến sự đồng dị giữa Bắc Thần và Bắc Đẩu Thất Tinh thì có các Thuyết nói rằng: có người dùng Bắc Đẩu Thất Tinh tức là Bắc Thần, có người dùng Văn Khúc Tinh trong Bắc Đẩu làm Bắc Thần, có người dùng Thủy Diệu làm Bắc Thần, có người lại dùng Thiến Đế Tinh làm Bắc Thần. Nhưng, đa số Kinh Điển vẫn cứ nói Bắc Thần, Diệu Kiến, Tôn Tinh Vương là đồng Thể khác tên, là vua của các vì sao (chư tinh)
Tín ngưỡng Diệu Kiến bắt nguồn từ Ba Tỳ Luân Kinh của Ấn Độ cổ đại, nguyên từ tư tưởng của Tinh Tú, là dạng Thần Cách Hóa của Bắc Cực Tinh. Sau khi đến Trung Quốc thì hòa với Phật Giáo, Đạo Giáo… đồng thời truyền đến Nhật Bản. Do tín ngưỡng Diệu Kiến Bồ Tát được hỗn hợp giữa các yếu tố của Đạo Giáo, Mật Giáo, Âm Dương Đạo… nên hình tượng chẳng nhất định.
Phần lớn là hình Võ Tướng có thân mặc giáp trụ, tay cầm cây kiếm, cỡi ngồi trên rùa rắn, hoặc hình tượng đứng trên con rùa được nhìn thấy ở Tự Viện theo hệ Mật Giáo của Nhật Liên Tông, Chân Ngôn Tông, Thiên Đài Tông và được xưng là Diệu Kiến Tôn Tinh Vương Bồ Tát, Bắc Thần Diệu Kiến Bồ Tát, Diệu Kiến Thiên là vị Thần võ, Thần Hộ Pháp… chưởng quản thủ hộ quốc thổ, trừ khử tai ách, âm thầm giúp cho trường thọ, trị liệu bệnh tật của con mắt… và rộng truyền thành tín ngưỡng của dân gian.
Do là vị Bắc Thần có hình tượng cầm Kiếm, chân đạp lên rùa, rắn nên Diệu Tý Bồ Tát được xem là một Thể với Huyền Thiên Thượng Đế _Trong Sơn Âm Tạp Lục ghi rằng: “Tô vẽ tượng Diệu Kiến theo khuôn mẫu hình Đồng Tử, thân mặc áo giáp vàng ròng, tay phải duỗi cánh tay nắm cây kiếm Thần, tay trái co khủy tay để ở eo, bàn chân đạp lên rùa, rắn. Vị Đại Sĩ này hiện dấu vết tại bảy Tú ở phương Bắc, ấy là Bắc Cung Huyền Vũ vậy”.
Việt Nam thờ Ngài dưới tên gọi Huyền Thiên Trấn Vũ hay Huyền Thiên Chân Vũ, Đãng Ma Thiên Tôn. Ngài là 1 bậc Hộ Pháp vĩ đại cho truyền thừa Chân Phật.
Mật Giáo Đồ Tượng, quyển 3 ghi nhận vài hình tượng của Diệu Kiến Bồ Tát: hoặc làm hình Bồ Tát, hoặc làm hình Thiên Nữ cỡi Rồng ở trong Mây, có hai cánh tay hoặc bốn cánh tay. Trong đó tượng hai tay thì tay trái cầm hoa sen, trên hoa sen có bảy vì sao Bắc Đẩu (Bắc Đẩu Thất Tinh), tay phải: ngón cái và ngón trỏ cùng vịn nhau, hơi co ngón giữa, hướng lòng bàn tay ra bên ngoài làm Ấn Thuyết Pháp, đầu đội mão báu, ngồi Kiết Già ở trong mây ngũ sắc 🌈
Bắc Cực Huyền Thiên Thượng Đế